
Từ trước tới nay, mọi người luôn có suy nghĩ rằng tiếng Anh là một ngôn ngữ không có quy tắc cụ thể trong việc phát âm và hoàn toàn phải phụ thuộc vào bảng IPA để có thể đọc đúng một từ nào đó. Vậy nên, mọi người nghĩ rằng: khi thấy một từ nào mới, để đọc đúng từ đó thì phải tra từ điển rồi đối chiếu với phiên âm IPA của từ đó. Và trong tiếng Anh có rất rất nhiều nhiều từ vựng, và cách để phát âm đúng tất cả chúng là phải tra từ vựng từng từ một!
Và người học gặp khó khăn khi đọc một cuốn sách, chưa nói đến hiểu hay không thì việc đọc to nội dung trong cuốn sách cũng khiến mọi người gặp rắc rối. Vì đơn giản, trong sách như tiểu thuyết chúng ta sẽ gặp vô vàn từ mới trong chỉ một vài trang.
Liệu bạn có nghĩ rằng, hồi bé chúng ta đúng là không hiểu hết nghĩa trong tiếng Việt nhưng vẫn dễ dàng đọc đúng những từ ngữ được viết trên sách. Có thể chúng ta không hiểu hết nhưng vẫn đọc đúng những nội dung đó, chỉ có điều là vì còn là trẻ con nên chưa trôi chảy mà thôi.
SỰ THẬT LÀ: Tiếng Anh hoàn toàn có quy tắc để phát âm. Nhưng quy tắc này không phải là bảng phiên âm IPA như nhiều người vẫn lầm tưởng.
Nếu bạn không tin bạn có thể google và gõ: “Do American use IPA to teaching English for Children?” (Người Mỹ có dùng bảng IPA để dạy tiếng Anh cho trẻ nhỏ hay không)
Bạn sẽ thấy rất nhiều câu trả lời rất lạ như:
“I went through school in the UK without it.” _Tdol (Tôi đã trải qua các chương trình học ở UK mà không cần đến nó)
“I was an English teacher for 40 years and never learnt or taught it.” _ Rover_KE (tôi là một giáo viên tiếng Anh trong 40 năm và tôi hoàn toàn không học hay dạy nó)
“It certainly wasn’t taught in my school in the UK and I don’t think it’s taught in any schools here. I didn’t learn it in order to teach English either.” _Emsr2d2 (Tôi hoàn toàn không được dạy nó ở trường học UK và tôi không nghĩ nó sẽ được dạy ở bất kỳ ngôi trường nào ở đây….)
“IPA is most useful if your own language is not in the latin alphabet.”
Thực tế là: ở Mỹ, mọi người học tiếng Anh theo cách mà hệ thống IPA hoàn toàn không bao giờ được đưa vào chương trình dạy. Trong khi ở Trung Quốc thì nó được coi là nền tảng và cách thực hành tiêu chuẩn khi học tiếng Anh.
IPA thực tế sẽ hữu ích nếu hệ thống ngôn ngữ của đất nước đó không phải là chữ cái latin như Trung Quốc hoặc Nhật Bản.
Rất may mắn là Việt Nam cũng dùng cùng hệ thống chữ latin như tiếng Anh, Pháp, Đức… nên hoàn toàn có thể áp dụng cách học tiếng Anh như chính cách người Mỹ học tiếng Anh vậy.
Tiếng Anh dễ học hơn chúng ta vẫn lầm tưởng?
Mình đã có một trải nghiệm rất tuyệt vời khi tham gia khóa học của thầy Craig Trần.
Và dưới đây là một số nội dung rất thú vị của buổi học đầu tiên.
Trong tiếng Anh, “ei”, “bi”, “Ci” “đi” … là cách gọi tên của các chữ cái. nhưng chúng không phải là cách phát âm các chữ cái A, B, C, D…
Nếu bạn xem video ở trên sẽ thấy chữ a phát âm như a trong tiếng Việt. Tương tự với các chữ cái: e, i, o. Riêng chữ U sẽ giống với chữ “Ơ” hoặc “”.
Về phụ âm, một số âm người Việt hay đọc sai và cách sửa: J (đọc như Ch) để phân việt với Y (đọc như chữ “d” trong tiếng việt, (chữ D trong tiếng Anh lại đọc như Đ trong tiếng Việt)

Chữ qu- trong tiếng Anh được ghép bằng 2 âm: “k”và “w”. (Qu- = Kw) Và khi đọc phải ghép cả hai âm này lại.
Người Mỹ có tần số giao tiếp từ 110 -210hz, nhưng người Việt thường từ 110- 260hz và thường cao hơn người Mỹ. Tiếng Anh khi giao tiếp thường có giọng thấp hơn. Nếu để ý, đặt tay ở vùng ngực, khi nói trầm thì vùng ngực sẽ vang hơn khi nói giọng cao.
Cách ghép âm để đánh vần thật ra không quá khó như nhiều người vẫn nghĩ.
Các từ này khi đi theo cụm có cách phát âm tương tự nhau và đều có cách đánh vần khá tương tự trong tiếng Việt



Đây là một vài cảm nhận khi học bài đầu tiên của thầy. Những kiến thức khác mình sẽ cập nhật ở những bài sau.
Cảm ơn mọi người!